Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Bỗng dưng muốn khóc

buổi tối
lang thang trên đường
như kẻ không nhà
dừng ngã tư đèn đỏ
một người đàn bà bé nhỏ
tay cầm tờ kết quả xổ số
tôi bỏ qua
như bỏ qua
một định mệnh
*
**
Chúa ơi! Con đang yêu người đàn bà này!
Chúa ơi! Tại sao con vẫn yêu người đàn bà này đến thế!
*
**
đợi em ở ngã tư
mùi hương một loài hoa quen thuộc
nhưng xa lạ
và vô danh
làm tôi ngạt thở
những con rắn trườn rất nhanh trên phố
bỏ lại những vệt sáng ngoằn ngoèo
làm tôi chóng mặt
bóp nghẹt thị giác
hơi thở đọng giọt
*
**
ảo ảnh
xâm chiếm tôi
đợi em
trước cổng chùa Quán Sứ
những cao ốc nhọn hoắt
chọc thủng trời đêm
vung vãi vài mảnh sao
một suy nghĩ vụt hiện
một... hai... ba
những giọt cafe rơi tí tách
bỗng dưng
khóc thật to
mà chả để làm gì
như những viên gạch
một bức tường vô hình
ngăn cách
giữa âm thanh và câm lặng
&
những lúc thế này
tốt nhất là đéo làm thơ nữa!
*
**
ta nhìn thấy gì nữa
giữa bóng tối
giữa mớ lộn xộn này
một cái nhìn tới vô tận
đến tận cùng
phi lí

Không có nhận xét nào: