Thứ Tư, 17 tháng 10, 2007

Viết lại cho ngày hôm qua

Bất lực
khi không biết làm sao để hét lên một cách thống thiết nhất (nếu có thể)
Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh (và nơi đây bình minh yên tĩnh-hình như lão điên nào đã nói như thế)
và đây là diễn ngôn của tôi trong ngày phán xét em (Em/nói thật đi/Em có/mong ngày phục sinh?)

Trọng tội của em là dâm đãng (vì làm thằng nhỏ cánh đàn ông dựng đứng)
Trọng tội của em là hồng nhan (vì làm cánh đàn bà mọc râu ghen tị)
Trọng tội của em là không nhận thức được sự giả dối của những nhà đạo-đức-bình-dân(-luôn-muốn-thọc-tay)
Trọng tội của em là đéo đọc & học truyện Kiều thấu đáo (như 40% dân số Việt Nam, có thể còn nhiều hơn, dĩ nhiên tôi cũng thế)

Nước mắt của em liệu có dỗ được tiếng rên rỉ sướng khoái ngày hôm qua vào giấc ngủ ngon?
Nước mắt của em liệu có đem được lòng thương hại nuối tiếc người hâm mộ vào cơn say mồi?
Nước mắt em?
Hay nước sướng em dầm dề chảy ngày hôm qua? (làm tôi nhớ đến một bộ phim Nhật Bản đã xem khá lâu, nhân vật nữ chính khi làm tình nước sướng ào ạt như lũ, theo dòng lan toả khắp sông, làm mồi câu thượng hạng cho những con cá ngốc nghếch muốn thưởng thức dưỡng chất trời ban. Kết phim, họ làm tình trong một hốc đá, nước sưóng phun có vòi và hùng dũng đổ ra biển. Cầu vồng - khúc xạ ánh sáng từ nước sướng phún lên có vòi - có lẽ là hình ảnh siêu thực nhất để chấm dứt một hình ảnh bề mặt và lặng lẽ nhét ta vào một sự kiện chìm khuất. Có lẽ thế!)

Tôi đéo cần biết sự việc này
Tôi đéo quan tâm đến chuyện người đời phán xét em ra sao
Tôi đéo nhớ gương mặt em thế nào
Tôi đéo
Tôi đéo
Tôi đéo
Tôi đéo vào mặt những bọn giả dối, vừa ngắm em làm tình (với ánh mắt say mê pha ganh ghét, hẳn nhiên) vừa chửi em là đồ đĩ thoã (tạo hoá ban cho phụ nữ sự ghen tị và cũng cho họ đàn ông để làm họ hét lên như cơn điên trái mùa)
Tôi đéo vào đoạn phim 16’ trong đó những vĩ thanh rầm rì cho tôi biết em hành lạc như dân chuyên nghiệp. (Chúng ta có truyền thống đội lên đầu cái Âm và cái Dương.)

***
Sự bất lực một lần nữa bao vây
tôi cố vùng vẫy để thoát khỏi đống cứt
nhày nhựa ngày càng hút tôi vào giữa
vòng xoáy của những thứ gì đó ẩn danh

Có lẽ vực sâu luôn siêu hình, tôi không thể thoát ra được
không thể thoát ra được
không thể thoát ra
không thể thoát
không thể

(bình luận: ừ, đéo thoát được thì ta học bơi, dù trong kứt, sợ đéo gì?)
***
Sáng tỉnh giấc
thấy quần ướt đẫm tinh
biết mình
đã lớn

(bình luận: tôi đang lớn - 2ku- đéo phải cư và kứt)
***
Em làm tình không chỉ với một vài chục thằng
mà là cả dân tộc đói khát nghèo nàn mạt hạng đạo đức này
Em
động vật lưỡng tính đầu tiên được tôn vinh
trên bàn thờ đạo đức
Em làm tình không chỉ với một vài chục thằng

***
và tôi vô tội (dù đã khóc cho dân tộc này)
năm con lợn
vàng như kứt

Không có nhận xét nào: