Thứ Năm, 30 tháng 8, 2007

Ngày hôm qua/bến lạ anh/còn zậy mùi/ô mai em

[âm ỉ anh/cứ đi đi/những cái vali cứ về/bến lạ/Đặng Đình Hưng]

Anh lao vào em
như một cơn thể ngiệm bất chợt
như anh
con fố zài đẻn đỏ
những jọt cuối cùng đã cạn
vali đã sẵn sàng
bàn tay anh
con fố zài đèn đỏ
tìm anh
tìm xanh
ước mơ bước chân trên hành trình tìm bến lạ
ô mai em
anh cứu chuộc cuộc đời em
khỏi sự ghê tởm con người
hay
em cứu chuộc cuộc đời anh
khỏi sự ghẻ lạnh cuộc đời
ô mai em
tìm anh
tìm xanh
những bến lạ cứ trầy trật
tự khoe mình
con fố dài đèn đỏ
các đốm sáng không ngừng trò cút bắt con trẻ
con fố dài zậy mùi
ô mai em
ô mai em
em bị thu hút bởi vẻ ghét đời của anh
hay sự ghét đời của anh bị cảm cúm bởi
nhiều cơn thể ngiệm
đột ngột
hình như
bị say trước hình záng lưng em
mái tóc em
khuôn mặt em
bờ vai em
khuôn ngực em
bờ mông em
những ẩn ức zục tính không ngừng em
tâm tình em
cơn thể ngiệm em
đói em
jọt jọt em
cơn thể ngiệm cuối cùng
cú đụng cuối cùng
bao jờ bến lạ thành bến quen
anh không còn tìm trốn ở nơi đó
anh không còn khát nhịp nhịp mắt em
ôi luênh loang
luênh loang
những cơn thể ngiệm
đột ngột
cú đụng cuối cùng
bến lạ cuối cùng
siêu hình
ô mai
ô mai em...

chợt quên

Không có nhận xét nào: