Đôi khi bạn gặp ai đó - Danie Marais
Sáng nay tôi nhìn thấy con mèo cái
của chúng tôi cuộn mình ngủ ngon lành
trong rổ quần áo giặt.
Một chân ngập ngừng vắt qua đầu cô ả,
hai chân sau trắng muốt
cuộn thành một vòng tròn.
Bản thân một con mèo là giường,
là nhà cửa, là đảng phái, là tôn giáo, là phong trào, là công đoàn.
Một con mèo là bộ lông thú ngôn từ không thể kháng cự hoàn hảo.
Loài người không như vậy.
Loài người là bảng hiệu giao thông ở đáy một đại dương
vẩn vơ trong lời nói.
Loài người là trống rỗng.
Loài người là “Để Bán”.
Loài người là những con phố cụt.
Loài người lấy hết những gì có thể nhận
Loài người lượn lờ như bướm đêm quanh một mặt trăng xưa rồi.
Họ chẳng thể tự cứu mình.
Loài mèo chỉ tới và sống với con người
khi chúng mệt mỏi hay đói khát.
Loài người từ hàng thế kỷ nay vẫn tự hỏi về loài mèo.
Mèo nhà có thể ăn loài người
chỉ khi họ đã chết.
Đôi khi bạn gặp ai đó giống như là mèo.
Bạn tìm thấy ý nghĩa cuộc đời mình
trong thanh âm của tên nàng.
Bạn bò lê bò càng theo mùi hương nàng,
nhưng khi bạn bắt kịp nàng
mắt nàng đổi khác
tay bạn thành những trường bắn
lưỡi bạn thành cát.
Nàng biến mất như bóng tối trong đêm.
Thứ duy nhất còn lại
là đường dây ngoài trống rỗng –
một cuộn khói
viên đá cẩm thạch nâu trên một mẩu giấy trắng
chiếc nhẫn cưới trong ngăn kéo bạn.
(Chuyển ngữ từ tiếng Đức bởi Richard Jürgens, trích từ thi phẩm die buitenste ruimte, NXB Tafelberg, Cape Town, 2006)
SOMETIMES YOU MEET SOMEONE - Danie Marais
This morning I found our
cat sleeping happily curled up
in the washing basket.
A sleeping paw over her head,
two white back paws
completing the circle.
A cat is its own bed,
own house, party, religion, movement, union.
A cat is a perfectly irresistable word of fur.
People aren’t like this.
People are road signs on the bottom of an ocean
dreamed in words.
People are empty.
People are “For Sale”.
People are dead-end streets.
People take what they can take.
People flitter like moths around a long-ago moon.
They can’t help themselves.
Cats come and live with people only
when they’re tired, thirsty or hungry.
People have been wondering for centuries about cats.
Housecats eat their people
only when they are already dead.
Sometimes you meet someone who is just like a cat.
You find the meaning of your life
in the sound of her name.
You run hand-over-foot after her perfume,
but when you get her
her eyes change
your hands into shooting ranges
your tongue into sand.
She disappears like darkness in the night.
The only thing that remains
is an outside line of emptiness –
a wisp of smoke
brown marbling on a piece of white paper
wedding ring in your drawer.
(source: http://southafrica.poetryinternationalweb.org/piw_cms/cms/cms_module/index.php?obj_id=10845&x=1)
Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét