Những dì tôi - Adam Zagajewski
Luôn bắt được những thứ các dì gọi
là hiện thực cuộc đời
(học thuyết này dành tặng Plato),
không xa hơn chỗ uốn khúc của đồ đạc, của bộ ga giường,
của những tủ chạn và những vườn rau,
các dì chẳng bao giờ quên những túi ướp hoa oải hương
để biến một kho lanh thành bãi cỏ.
Hiện thực cuộc đời,
giống như phía tối Mặt Trăng,
đã không thiếu đi những bí ẩn;
khi thời điểm lễ Giáng sinh đến gần,
cuộc sống trở thành thói quen thuần khiết
và sống tạm trong những hành lang,
tìm nơi trú ẩn trong những vali và túi xách.
Rồi khi ai đó qua đời - điều này xảy ra
cả trong gia đình chúng tôi, than ôi –
những dì tôi, ám ảnh
bởi hiện thực cái chết,
rốt cuộc đã quên đi hoa oải hương,
với thứ mùi điên cuồng nở rộ không ngừng
dưới một màn tuyết lớn.
Đừng làm điều gì, hãy ngồi đấy.
Và như tôi có, như tôi có,
những mùa đang xoắn quanh tôi như khói ,
tới tận cùng mặt đất và trở về vô thanh.
(Chuyển ngữ từ tiếng Ba Lan bởi Clare Cavanagh)
Adam Zagajewski
My Aunts - Adam Zagajewski
Always caught up in what they called
the practical side of life
(theory was for Plato),
up to their elbows in furniture, in bedding,
in cupboards and kitchen gardens,
they never neglected the lavender sachets
that turned a linen closet to a meadow.
The practical side of life,
like the Moon's unlighted face,
didn't lack for mysteries;
when Christmastime drew near,
life became pure praxis
and resided temporarily in hallways,
took refuge in suitcases and satchels.
And when somebody died--it happened
even in our family, alas--
my aunts, preoccupied
with death's practical side,
forgot at last about the lavender,
whose frantic scent bloomed selflessly
beneath a heavy snow of sheets.
Don't just do something, sit there.
And so I have, so I have,
the seasons curling around me like smoke,
Gone to the end of the earth and back without sound.
(source: http://plagiarist.com/poetry/4274/)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét