Thứ Năm, 17 tháng 1, 2008

Old Marx-Adam Zagajewski

Già Marx - Adam Zagajewski

Tôi cố hình dung mùa đông cuối cùng của ông,
London, lạnh và ẩm ướt, những nụ hôn cộc lốc của tuyết
trên các con phố vắng, nước dòng Thames đen kịt.
Những nàng điếm lạnh cóng đốt rác trong công viên.
Những đầu máy đồ sộ nức nở đâu đó trong đêm.
Những công nhân liến thoắng trong tiệm rượu
làm ông chẳng hiểu nổi lấy một từ.
Cũng có thể châu Âu sung túc hơn và yên bình,
song lũ Bỉ vẫn làm tình làm tội ở Congo.
Còn nước Nga? Chính thể chuyên chế của nó? Siberia?

Ông chăm chú nhìn những cửa chớp vào buổi chiều.
Ông không thể tập trung, viết lại tác phẩm cũ,
không ngừng đọc lại tay Marx trẻ trong nhiều ngày,
và bí mật hâm mộ tác gia tham vọng ấy.
Ông vẫn giữ niềm tin về bóng ma tuyệt vời của mình,
song lắm khi ngờ vực
rằng mình chỉ đưa ra cho thế giới
một dạng tuyệt vọng mới;
rồi ông nhắm mắt và chẳng thấy gì khác
ngoài phía tối đen của mi mắt đỏ tươi.

(Chuyển ngữ từ tiếng Ba Lan bởi Clare Cavanagh)
(on The New Yorker January 21, 2008)

Old Marx-Adam Zagejewski

I try to envision his last winter,
London, cold and damp, the snow’s curt kisses
on empty streets, the Thames’ black water.
Chilled prostitutes lit bonfires in the park.
Vast locomotives sobbed somewhere in the night.
The workers spoke so quickly in the pub
that he couldn’t catch a single word.
Perhaps Europe was richer and at peace,
but the Belgians still tormented the Congo.
And Russia? Its tyranny? Siberia?

He spent evenings staring at the shutters.
He couldn’t concentrate, rewrote old work,
reread young Marx for days on end,
and secretly admired that ambitious author.
He still had faith in his fantastic vision,
but in moments of doubt
he worried that he’d given the world only
a new version of despair;
then he’d close his eyes and see nothing
but the scarlet darkness of his lids.

Không có nhận xét nào: