Thứ Năm, 27 tháng 9, 2007

Tụng ca nỗi buồn ngày thứ Năm

Trên trời đám chim di cư về phương Nam đang âm mưu một cuộc tự sát tập thể
trong khi
những nhành cây khô khốc bỏ rơi hoa tuyết để truy đuổi một con ong mật
giữa vườn
cô ấy
tiếng đàn guitar bần bật khóc
nhớ về miền Nam rừng rực cháy bài thơ của Lorca
thằng ngốc
quá khứ luân chuyển trong bình gốm giả cổ
thở dài tiếc nuối sự vô tận của bầu trời
dưới một vòm cây già cỗi xanh biếc
xa lắm
hút tầm mắt
thành phố trong hạt nước
lúc thầm thì một câu chuyện không hồi kết
lúc giận giữ vì một giọt nước bẩn lơ lửng che kín một ngã tư
lặng lẽ đọc một bài thơ
không ăn nhập với tư duy rối bời
khai quật lớp vỉa sát bề mặt
giọt nước mắt hoá thạch vàng đục
lờ mờ nhận ra từng nhịp đập
tiếng thở dài của thành phố trong suốt
và hạt nước mắt nóng hổi này
trôi tuột một cái nhìn
xuất phát từ bờ kia của nỗi nhớ.

Không có nhận xét nào: