Thứ Ba, 18 tháng 9, 2007

Hôm nay, thứ Ba, ngày bắt đầu cuộc khải huyền vô nghĩa

Anh hối hận vì không thể
nói lời yêu em như trong
phim, đơn giản vì anh
không thể yêu như Inrasara
anh không thể lao bừa
vào em
mà không nhận
một cái tát nháng lửa...
trong thì hiện đại hậu kỳ

Anh chán ngán hết mọi thứ, những công việc nhàm chán hàng ngày làm
anh đau đầu vì các vụ giết người điên loạn vin cớ sự khác biệt ý thức hệ, hay một kiểu tình yêu bệnh hoạn khiến
anh phát tởm lợm nhưng vẫn phải làm vì tiền, phải rồi vì tiền, anh cảm giác mình là một con thiêu thân lao hàng ngày vào một ngọn lửa không biết vì sao nó cháy.
Hôm nay anh uống rượu “Xuân về”, ý nghĩa phải không em?
Đang giữa mùa thu mà anh mong xuân về, vị ngọt của rượu không thể làm vơi nỗi
khát anh về em, dù
em chỉ cách anh một khoảng
thời gian chầm chậm
em
anh mệt mỏi quá rồi
không phải vì rượu
không phải vì những câu cợt nhả
không phải vì ông anh người Lào “tình hữu nghị đặc biệt”
anh ghét phải giả dối
anh ghét phải đùa cợt với em
anh ghét phải nói những câu vô nghĩa
nhưng như Inrasara đã gào lên một cách vô nghĩa
hay mình lao bừa vào nhau
bởi love is an universal theme
những cái thậm hay ho
những nhà thơ đã viết hết những gì romatic
những nhà làm phim đã thể hiện tính drama
bi kịch Hi Lạp là
bài học anh nằm lòng
anh bối rối
không biết thể hiện tình yêu thế nào
anh hối hận
không biết em hiểu tình yêu thế nào
có lẽ chúng ta nên lao bừa vào nhau?
Rưọư không làm anh say mà phải chăng
sự bất hay làm anh lạc đường trong mê lộ
con đường bên phải anh đi
mải miết mãi
anh day dứt
...
24 năm lần đầu tiên anh bối rối vì không nói nổi một lời!
Em
hay mình lao bừa vào nhau đi em!

1 nhận xét:

EMiDelicate nói...

Tôi thích "thờ ơ thơ" của bạn đến điên lên mất ... My God !!
Cảm ơn chàng trai !