Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2007

Always for the first time-André Breton

Mãi như lần đầu tiên-André Breton

Mãi như lần đầu tiên
Anh mới chỉ biết em bằng ánh mắt
Vào giờ nào đó trong đêm em trở về căn nhà nơi góc cửa sổ anh nhìn thấy
Một ngôi nhà hoàn toàn tưởng tượng
Ở nơi đấy vào một giây sau đó
Trong bóng tối không thể xâm phạm
Anh chờ đợi kẽ nứt quyến rũ hiện ra
Kẽ nứt duy nhất
Ngay bề ngoài và trong tim anh
Anh tiến gần em hơn
Trong hiện thực
Chìa khoá càng hát vang trên cánh cửa căn phòng vô danh
Nơi em xuất hiện đơn độc trước anh
Đầu tiên em hoà tan hoàn toàn vào ánh sáng
Nơi góc khuất rèm cửa
Đó là cánh đồng hoa nhài anh nhìn ngắm lúc bình minh trên con đường trong vùng phụ cận Grasse
Với cái liếc chéo của những cô nàng đang hái hoa
Đằng sau họ cánh hoa đen đang rơi của những cây trần trụi
Phía trước họ một góc vuông ngập tràn ánh sáng chói loà
Bức rèm kéo lên vô hình
Trong sự mê đắm tất cả những bông hoa đang tụ lại
Đó là em trong những níu kéo thời giờ quá lâu không đủ mờ đến khi ngủ
Em dường như em có thể
Vẫn như thế nếu như nhẽ ra anh không bao giờ gặp em
Em giả vờ không biết anh đang ngắm nhìn em
Điều tuyệt vời anh không chắc là em biết
Sự vô tình của em làm anh chảy nước mắt
Hàng đàn sự diễn dịch vây quanh mỗi cử chỉ của em
Đó là một cuộc săn đuổi mật ngọt
Có những chiếc ghế xích đu trên boong tàu có những nhành cây có thể cào xước mặt trong rừng
Trong một ô kính của hàng trên con đường Notre-Dame-de-Lorrette hoa cửu lý
Có cặp chân vắt chéo đáng yêu trong đôi tất dài
Chói loà trong tâm điểm nhành ba lá trắng muốt
Có một bậc thang lụa cuốn quanh cây thường xuân

Bởi anh đang dựa lưng vào vách đá
Khi sự xuất hiện của em và sự vắng mặt của em trong hỗn hợp vô vọng
Bí mật anh tìm thấy
Khi yêu em
mãi như lần đầu tiên

(nguồn: http://plagiarist.com/poetry/poets/10/)

Không có nhận xét nào: