Em
cứ đi
nụ cười nào
còn khoé môi
Em
cứ đi
duyên nồng rồi
cũng sẽ phai
Em
cứ đi
giọt nhọc mệt
nào cũng qua
Em
cứ đi
chợt hoài niệm
chợt xót xa
Em
cứ đi
khuất xa dần
đàn buồn ngân
Em
cứ đi
nước mắt nào
còn nhoen mi
Em
cứ đi
khói loang chiều
chầm chậm trôi
Em
cứ đi
khuất xa dần
mềm môi ai
Em
cứ đi
bóng ác tà
còn lặng thinh
Em
cứ đi
cứ đi hoài
còn mình tôi
Ôi
tình
biết nói gì
lời yêu thương
Ôi tình
cười lên em
và hãy nói
rằng mình thật
đẹp đôi
phải không em?
Có thể
và em nói
có thể thôi
em
cứ đi...
(cảm xúc loáng thoáng sau khi vô tình nghe loáng thoáng một bài hát trên TV)
31/5/2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét