Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

City-Mang Ke

Thành phố - Mang Khắc
Chiếc đầu cô đơn của ngươi thức giấc,
Làn gió đêm muộn trên con phố yên tĩnh
Xoay tròn như đứa trẻ lạc lối
Đang chạy đây và kia.
*
Con phố biến dạng như miếng giẻ ủ rũ.
Một con mèo đen to lớn nhễu nước dãi
Đang gào, đang gào.
*
Ngủ yên, bầu trời,
Bị đêm tối chà xát.
Tóc người bời rối
Quấy ta không ngủ được.
*
Hoặc giả tôi hoàn toàn đang mơ mộng
Ánh sáng giả dối nào đó tái sinh
Đang làm mù bao nhiêu đôi mắt?
*
Một tia sáng, một búi tóc
Đang rớt xuống từ bầu trời.
Ôi phương Đông của tôi, thành phố của tôi,
Phồn thịnh trong mặt trời.
*
Do vậy, mọi người, đang tranh thủ lẫn nhau.
Cho thế hệ sau màu sắc.
Lũ nhóc, mặt trời không do dự
Mang tình yêu đến các bà mẹ.
*
Ôi thành phố, ôi đứa trẻ phương Đông
Đã bú từ bầu vú khô kiệt
Của người mẹ cằn cỗi.
*
Ôi đàn tam thập lục của mặt trời, một đứa trẻ ốm
Nhìn người bơ phờ.
Điều duy nhất để làm
Là nhìn cái bóng gầy của mẹ.
*
Ôi thành phố, trong mắt con trẻ
Ngươi xoay tấm lưng lạnh nhạt
Với cơn đói của chúng.
*
Đêm chưa từng bỏ rơi ta.
Một mắt xanh lét ma quái của đêm
Đang nhấp nháy không gì cả.
Toàn bộ bầu trời đang nghiêng xuống.
Ta nhặt những thứ ở đó cho mọi người,
Vui mừng làm sao,
Bất cứ niềm an ủi nào ta có thể tìm thấy.

(Chuyển ngữ từ tiếng Trung bởi Stephen Haven và Vương Thủ Nhất)

Không có nhận xét nào: